Ôn Nhiên quay đầu hỏi Lục Mỹ Cầm: “Mẹ, không phải chú Ngụy đã đồng ý để chúng ta mang đi sao!”
Lúc này Tống Kiến Thiết rất nhạy cảm, vừa nghe “chú Ngụy” lập tức hỏi: “Chú Ngụy nào?”
Bà Tống cũng trợn mắt: “Lục Mỹ Cầm cô giỏi lắm, nhân tình cũng đã có, thứ đồ không biết liêm sỉ!”
Ôn Nhiên mượn lực trả đòn: “Nếu quản đốc Ngụy mà là nhân tình, thì con trai bà sớm phải cuốn chăn đệm cút đi rồi!”
Mặt Tống Kiến Thiết bất giác giật giật, mới một ngày mà thôi, đều đã gọi là chú Ngụy, càng cảm thấy mọi chuyện mất kiểm soát, thêm chút kỳ quái.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây