Mặt trời lặn, thấy Thành Nghĩa đang thu quần áo, cô nhớ tới số quần áo còn chưa có cất.
“Sư phụ, người cứ chơi cờ với ba con, con về cất quần áo.”
“Để cho Thành Nghĩa giúp con thu.” Thẩm Triều Đình nhìn về phía Thành Nghĩa.
Thành Nghĩa lập tức nói: “Vâng thưa thủ trưởng.”
Ôn Nhiên cười nói: “Không cần đâu. Cất quần áo thôi, con thu được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây