Hứa Phức Trân lau nước mắt cho con gái: “Ngưng Ngưng, mau nói 'cảm ơn' với chú đi.”
“Cảm ơn chú.” Hứa Hạc Ngưng nói xong nức nở hai tiếng, thực sự bị dọa sợ.
Ôn Nhiên kiểm tra cho cô bé, nắm tay cô bé nói: “Ngưng Ngưng, còn chỗ nào khó chịu không?”
Hứa Hạc Ngưng sờ cổ: “Đau.”
Ôn Nhiên an ủi: “Một lát nữa sẽ hết! Xin lỗi, đều tại dì.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây