Tống Kiến Thiết quýnh lên: “Ba trăm đồng, sao bà không đi cướp đi! Một tháng lương của tôi cộng thêm phụ cấp lương thực và phúc lợi, lại trừ đi tiền điện nước chỉ có hơn bốn mươi đồng, bà như vậy là muốn lấy sạch tiền lương gần tám tháng của tôi!”
Lục Mỹ Cầm trừng ông ta: “Ba trăm đồng ông còn chê nhiều, tiền ông nhét thêm cho Ôn Hinh cùng với mỗi tháng gửi về quê cộng lại cũng phải mấy cái ba trăm, biết nhiều năm như vậy, ông ăn uống đi lại cái nào không tốn tiền của tôi hả, tôi đòi hơn ba trăm thì làm sao?”
Tống Kiến Thiết đuối lý, im lặng!
Quản đốc Ngụy không nhìn nổi: “Tống Kiến Thiết, ông bảo đây gọi là nhân sự hả! Ngay cả mâu thuẫn gia đình cũng không xử lý tốt, bảo sau này làm sao xưởng tín nhiệm được ông! Có phải ông ngay cả tổ trưởng cũng không muốn làm nữa không, không muốn làm thì nhân lúc còn sớm cút đi! Nhà và tiền ông chọn một cái, không thể cái nào cũng đòi chiếm, nếu không, xưởng có quyền thu hồi nhà của ông! Cũng có quyền sa thải ông!”
Tống Kiến Thiết: “...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây