Tống Kiến Thiết trợn mắt nhìn bà: “Bà ngay cả lòng đồng cảm và hiếu thảo cơ bản nhất cũng không có, bà chính là người đàn bà chanh chua!”
Lục Mỹ Cầm lại theo thói quen chống nạnh: “Ông ăn trong chén nhìn trong nồi, lấy con gái ruột ra chịu tội thay, đúng là tôi không sinh được con trai, ông cũng không cần cay nghiệt chúng tôi như thế, có ai lòng dạ ác độc như ông...”
Tống Kiến Thiết: “...”
Hai người nói đến giận dữ rồi lại cãi vã.
Quản đốc Ngụy liếc nhìn Ôn Nhiên đứng sau lưng Lục Mỹ Cầm, có chút thương hại cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây