Bạch Diễm Thu lại nhận Ôn Nhiên đứng chung một chỗ với Thẩm Nam Chinh là con gái Ôn Hinh, hai người cùng cha khác mẹ, dung mạo khi còn bé cũng có một chút tương tự, bà ta cũng theo bản năng cho rằng con gái mình như hoa như ngọc, xinh đẹp như vậy, giống như con gái trong tưởng tượng của bà ta.
Nước mắt lưng tròng vừa chạy về hướng Ôn Nhiên, vừa hô: “Hinh Hinh, con gái của mẹ…”
Thẩm Nam Chinh sợ bà ta làm Ôn Nhiên bị thương, lập tức che ở phía trước, khi bà ta tới gần chỉ vào Tống Ôn Hinh đang xoay mặt sang một bên nói: “Con gái cô ở đó!”
Bạch Diễm Thu: “...”
Bạch Diễm Thu nhìn gương mặt xấu xí không nỡ nhìn của Ôn Hinh, lại nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Ôn Nhiên, hai tay mở ra chậm rãi hạ xuống, sững sờ tại chỗ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây