“Được, vậy chúng ta phải nếm thử tay nghề của ông!” Lục Mỹ Cầm cởi tạp dề của mình ra buộc vào người ông, “Đừng để dơ quần áo của ông.”
Nhìn thấy hai người họ ở chung hài hòa thế, Thẩm Nam Chinh đưa mắt ra hiệu với Ôn Nhiên: “Nhiên Nhiên Nhiên, chúng ta ra ngoài phơi nắng một lát, hôm nay trời đẹp quá.”
“Được.” Ôn Nhiên cũng đang muốn nói vậy, hai người ăn ý đi ra ngoài phòng.
Ánh nắng bên ngoài rất đẹp, chiếu vào người ấm áp khiến người ta không muốn cử động.
Tháng ba mùa xuân, vạn vật sinh sôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây