“Tôi biết rồi.” Bùi Học Nghĩa nghe bà quan tâm rất vui, “Sau này ở nhà máy tôi sẽ là chỗ dựa cho bà.”
Lục Mỹ Cầm: “...”
Lục Mỹ Cầm có cảm động hay không thì không biết, nhưng Ôn Nhiên thực sự cảm động.
Cô cố gắng giảm bớt sự hiện diện của mình trong phòng, để họ thoải mái trò chuyện.
Lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng nói chuyện.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây