Lục Tuần không xem tiếp được nữa nên kéo Lục Phóng sang một bên: “Ít nói hai câu cũng không bớt đi hai cân thịt đâu, lúc đến đã nói thế nào rồi.”
“Không cần bắt ép em ấy, trẻ con nghịch ngợm là chuyện bình thường.” Trung đội trưởng Dương là người không câu nệ tiểu tiết, ngược lại còn rất thích người thoải mái như Lục Phóng.
Lục Tương liếc mắt nhìn Ôn Nhiên một cái, Ôn Nhiên lập tức nói: “Hay là thế này đi trung đội trưởng Dương, anh và Nam Chinh đi làm trước đi, để chị họ tôi quay về suy nghĩ cẩn thận, lần sau chúng ta lại gặp gỡ tiếp.”
“Được, tôi không có vấn đề gì cả, chỉ cần đồng chí Lục đồng ý là được.” Trung đội trưởng Dương là một người thẳng thắn nhanh gọn, biểu hiện thái độ ngay tại chỗ luôn.
Điều này khiến Lục Phóng không nhịn được mà “Dô” một tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây