Lục Phóng thì khỏi cần nói, người ở đây nhưng lòng đã sớm bay đến công viên Thanh Niên rồi.
Trong công viên Thanh Niên, sau khi Ôn Nhiên và Thẩm Nam Chinh giới thiệu hai người với nhau, thì đi tản bộ theo thường lệ.
Lần này hai người họ không vội đi quá xa, chỉ ở chỗ núi giả không xa lắm mà quan sát.
“Nam Chinh, trung đội trưởng Dương trông có vẻ rất dẻo miệng!”
Thẩm Nam Chinh cười nói: “Đúng vậy, chắc chắn là một người nói nhiều, nhân phẩm thì không cần nói, chính trực vô tư, nhiệt tình hào phóng. Cho dù chị họ em muốn yên tĩnh một lát, có lẽ trung đội trưởng Dương cũng sẽ nói đến mức chị ấy muốn nhảy múa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây