Thẩm Nam Chinh rất bình tĩnh: “Có thể thành là duyên phận, không thành là do chưa đủ duyên phận. Hơn nữa cán sự Hồ không thành còn có đội trưởng Dương, quân y Lưu, đạo viên Chi…”
Ôn Nhiên nghi ngờ nhìn anh một cái: “Anh không giới thiệu toàn bộ quan quân độc thân ở quân khu cho chị họ em đó chứ”
“Sao có thể, anh nhất định phải chọn người có nhân phẩm tốt!” Thẩm Nam Chinh nghiêm túc nói: “Anh cực kì chú trọng nhân phẩm, người có nhân phẩm kém còn không qua được cửa ải đầu tiên của anh.”
Ôn Nhiên mím môi cười: “Nói như vậy lỡ như không được, hoặc là chỉ hòa hợp được mấy ngày đều ở cùng quân khu, gặp mặt nhau không phải rất xấu hổ sao”
Thẩm Nam Chinh cong môi: “Chỉ cần anh không xấu hổ, người xấu hổ sẽ là người khác. Những chuyện này anh đều đã suy xét qua, việc xem mắt có thành hay không là do tự bọn họ, không thể oán trời trách đất. Bọn họ là người thông tình đạt lý, người có tính cách không tốt anh sẽ không giới thiệu cho chị họ em.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây