Lục Tương hỏi: “Bà cô ta hứa chứ có phải cô ta hứa đâu, nhỡ sau này cô ta lại quay lại gây náo loạn thì sao? Đứa bé trong bụng cô ta thì giải quyết như nào?”
“Trong tổ dân phố có nhiều người theo dõi chằm chằm như vậy, bà của cô ta trông cũng là người hiểu chuyện, tuy cô ta không bày tỏ lập trường, nhưng mọi người đều hiểu đứa bé trong bụng cô ta không liên quan gì đến anh trai con, đây mới là mấu chốt.” Vương Mẫn Chi nói thêm: “Còn về việc đứa trẻ trong bụng cô ta được sinh ra hay phá bỏ là do họ quyết định”.
“Đừng quấy rầy nhà chúng ta là được.” Lục Tương thở phào nhẹ nhõm, “Chúng ta ăn cơm trước đi, đợi lát nữa là đồ ăn sẽ nguội mất đấy.”
Lục Tuần rầu rĩ không vui, ngồi ở một bên không nói gì.
Lục Phóng gọi anh ấy: “Anh, đã đến giờ ăn cơm rồi, anh còn làm gì vậy?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây