Anh ấy chỉ biết cô ta buồn rầu khổ sở vì Lâm Mộc được chuyển về thành phố, nhưng không hề biết mối quan hệ của họ đã phát triển đến mức này.
Nếu biết, sẽ không chỉ vì an ủi cô ta nên đã đi uống rượu cùng!
Thậm chí còn không biết bản thân mình đã kéo vào mớ hỗn độn này.
Tưởng Tiểu Hàm quỳ trên mặt đất, nức nở nói: “Lục Tuần, xin lỗi, lẽ ra em nói rõ ràng cho anh biết sớm hơi, không nên giấu diếm anh, anh có thể vì em mà tiếp nhận đứa bé trong bụng em được không? Em thực sự không có lựa chọn nào khác. Coi như là vì chúng ta là bạn cùng lớp, còn từng cùng nhau về nông thôi, anh cứu em đi, được không?”
“Nằm mơ!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây