Ông Nghiêm đã đến từng thấy nhiều hoàn cảnh, tình huống nào cũng đã gặp qua, ông ấy hiểu điều gì nên nói điều gì không, bèn cầm hộp thuốc lên giả vờ như mình cần rời đi gấp.
Vương Mẫn Chi thở phào nhẹ nhõm, ít nhất nhà bà ấy cũng không rước phải một cô con dâu ngỗ ngược như vậy.
Chỉ có điều muốn tra hỏi Tưởng Tiểu Hàm nhưng lại không có chỗ phát tác, sợ ông Nghiêm cười chê, dù sao ông Nghiêm cũng là thầy của Ôn Nhiên.
Bèn mau chóng kêu Lục Phóng đưa người trở về.
Nhưng lần này ông Nghiêm thà đi bộ về nhà còn hơn ngồi xe đạp của Lục Phóng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây