Thẩm Nam Chinh thấy đồ ăn lần này có hương vị khá ngon, màu sắc và mùi thơm cũng rất bắt mắt, không rõ có phải do Ôn Nhiên tự mình làm hay không, chỉ nói: “Vợ tôi đưa cơm tới cho tôi.”
“Ấy chà, cậu còn được ăn đồ ăn vợ cậu nấu cơ đấy, không tệ nha!” Nguyễn Lương Tắc nghiêng người nhìn qua, “Trông rất ngon, cho tôi nếm mấy miếng đi.”
Thẩm Nam Chinh lập tức đóng nắp hộp giữ nhiệt lại, “Nghĩ hay thế? Đồ vợ tôi đưa tới anh không được ăn.”
“Đồ tồi! Làm như cậu chưa từng ăn đồ ăn do vợ ta nấu vậy!” Nguyễn Lương Tắc nói thêm vài câu, càng tò mò không biết rốt cuộc Thẩm Nam Chinh đã cưới người vợ như thế nào.
Cho đến nay chỉ nghe từng nghe qua, chứ chưa bao giờ được gặp trực tiếp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây