“Có ý gì?” Kim Bảo Lỵ lướt qua cô nhìn nhìn Thẩm Nam Chinh, lại nhìn phía sau Thẩm Nam Chinh: “Không chỉ xem các cậu, chẳng lẽ còn để mình xem anh ba của Nguyễn Linh Nguyễn Lương Sách? Nhưng mà thôi đi, nếu vậy không bằng mình đi về nhà ngủ còn hơn.”
Ôn Nhiên rất vui: “Cậu muốn làm mình cười chết sao, sao lại có thành kiến lớn với người ta vậy?”
Kim Bảo Lỵ vẫy vẫy tay: “Đừng nói nữa, vừa rồi lúc mua vé không cẩn thận bị anh ta giẫm lên chân!”
Ôn Nhiên nhìn chân cô ấy: “Chân không sao chứ?”
“Không có gì, còn có thể đi được.” Kim Bảo Lỵ lại nói: “Anh ta vì muốn xin lỗi mình, còn đi mua bắp rang, xem ra cậu có lộc ăn, cho cậu ăn một ít!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây