Bà ấy vui vẻ nói: “Hôm nay mẹ làm vằn thắn cho bữa trưa, con có thể ở lại ăn cùng nhau.”
Thẩm Nam Chinh nhìn đồng hồ, vẫn còn sớm so với thời gian đã thỏa thuận với Ôn Nhiên, liền đồng ý nói: “Đừng bỏ rau hẹ.”
“Mẹ biết.” Nụ cười trên mặt Tằng Lan Huệ không hề biến mất: “Nhân thịt lợn nhồi hành lá.”
Hà Trường Sơn đứng lên nói: “Để tôi mua một con cá, cho các người xem kỹ năng của tôi.”
“Vậy chú vất vả rồi!” Mặc dù Thẩm Nam Chinh đã tiếp nhận ông ấy nhưng vẫn không tránh khỏi khách khí.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây