Quản đốc Ngụy có vẻ mặt nghiêm túc, ghét bỏ những kẻ vô liêm sỉ như vậy. “Tôi nói cho ông biết, ông ngoan ngoãn trả thì còn dễ nói, nếu không chúng tôi chỉ biết tăng thêm sự trừng phạt cho ông. Đừng cố đe dọa lãnh đạo bằng cách không trả lại tiền, ông đang lặp đi lặp lại cùng một sai lầm!”
Sắc mặt Tống Kiến Thiết lập tức tái nhợt: “Tôi chỉ là nói như vậy thôi, không phải có ý uy hiếp ông, tôi sẽ trả lại tiền cho mọi người.”
“Nếu không có thì nhanh nhẹn đi lấy tiền đi!” Quản đốc Ngụy không cho ông ta cơ hội hối hận mà còn sắp xếp người của cục an ninh đi theo ông ta và Tô Hồng Ngọc về nhà của họ để lấy tiền.
Tống Kiến Thiết vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng Ôn Nhiên nên đưa tiền và danh sách những người nên đưa về nhà cho quản đốc xưởng may, sau đó đưa cho cô 1.500 tệ cùng số phiếu thực phẩm và phiếu thịt còn lại.
Ôn Nhiên đếm số rồi nói: “Con số sai rồi, ông còn nhiều tiền hơn thế này. Làm sao tôi có thể hủy bỏ hôn sự mà không có sự chân thành của ông đây, ông cho rằng tôi sẵn sàng giải quyết chuyện này vì ông sao, ông đã nói với nhà họ Cao là tôi mắc bệnh nan y rồi chứ nhỉ, nếu không tôi sẽ nói cho nhà họ Cao là ông còn có một cô con gái khỏe mạnh, không hoàn lại tiền sính lễ cũng không sao!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây