“Tôi chỉ là nhờ ông cầu xin tôi, cũng không có nói sau khi giải quyết xong sẽ đưa cho ông.” Ôn Nhiên cũng sẽ giúp ông ta chơi chữ: “Việc nhà họ Cao không thể giải quyết được thì tôi cũng không cảm thấy an toàn. Ồ, nhân tiện, nếu ông không hủy hôn ước cũng được, bây giờ tôi đã cắt đứt quan hệ với ông và giờ tôi không phải họ Tống. Ông cũng có thể để con gái mình có họ Tống tiếp tục làm việc cho nhà họ Tống, tôi tin rằng cô ta sẽ vui vẻ chia sẻ những lo lắng cùng ông.”
Tống Kiến Thiết tức giận muốn lao tới đánh Ôn Nhiên, nhưng Lục Vệ Đông lại đang bảo vệ hai mẹ con họ như vệ sĩ, ông ta không chắc mình có thể đánh bại ông ấy, nếu không ông ta đã không nhận hai quyền một cách vô ích.
Lục Vệ Đông cũng biết ông ta đang kiêng kỵ chính mình, nhưng nếu ông ấy rời đi, hai mẹ con nhất định sẽ không an toàn.
Vì vậy ông ấy nói: “Nhiên Nhiên, cháu giao cho cậu bảo quản, cậu không tin Tống Kiến Thiết dám làm khó lên đầu cậu! Cậu cháu tuy rằng không có tài, nhưng cũng là một đầu bếp mà các lãnh đạo tranh nhau để được mời mà chưa chắc mời được, nếu cậu mà xảy ra chuyện gì, thì những người lãnh đạo sẽ là người đầu tiên ra tay đối với Tống Kiến Thiết.”
“Được!” Ôn Nhiên đưa nó cho cậu mình trước mặt Tống Kiến Thiết: “Nếu cháu và mẹ có chuyện gì xảy ra, cậu nên giao cuốn sổ này cho lãnh đạo xưởng may, hoặc trực tiếp cho Ủy ban.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây