“Lão Thẩm, ông bình tĩnh đã!” Hạ Thường Sơn vội ấn ông ấy ngồi xuống: “Húc Xuyên thích Nha Nha thật lòng, Nha Nha lại là bọn tôi nhìn lớn lên, nhà họ Hạ nhất định không để con bé bị ủy khuất.”
“Bớt nói mấy lời vô ích với tôi, mấy hôm nay cháu gái tôi không vui, thì ra đúng là thằng nhóc đó gây ra!” Vẻ mặt Thẩm Triệu Đình tái mét: “Nó thích là chuyện của nó, nếu cháu gái của tôi không thích, dù ông có dâng cả nhà họ Hạ cho con bé cũng vô dụng thôi!”
Hạ Thường Sơn đổ mồ hôi: “Nha Nha không vui sao?”
“Vui cái gì, trái tim của cháu trai ông còn hơn cái sàng, có khi bán cháu gái tôi, con bé còn đếm tiền giúp nó đấy!” Thẩm Triệu Đình trợn trừng mắt.
Ông ấy không phải già hồ đồ, sao không nhìn ra mỗi lần đánh cờ Hạ Húc Xuyên đều nhường ông ấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây