“Năng lực giảng dạy của cô Trương còn cần hoài nghi sao?” Ôn Nhiên hỏi ngược lại: “Con gái tôi bị bao nhiêu uất ức ở trong trường, cô làm giáo viên không nghe không hỏi thì thôi, còn đòi công đạo thay bọn học sinh này, có nghĩ đến cảm nhận của con gái tôi không?”
Hốc mắt Nha Nha nóng lên, nước mắt từng viên từng viên rơi xuống.
Bây giờ cuối cùng cô ấy cũng biết vì sao mẹ lại đến trường đón mình, tại sao gì cũng không hỏi liền đứng về phía cô ấy, hóa ra mẹ biết hết!
Một giáo viên khuyên Ôn Nhiên: “Bình tĩnh một chút, có chuyện gì từ từ nói.”
Ôn Nhiên khí tràng hai mét tám: “Bình tĩnh không được, nếu là con gái của cô chịu uất ức cô có bình tĩnh được không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây