Nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, trong lòng Thẩm Vũ Hành cảm thấy trống vắng, còn khó chịu hơn cả khi mình rời nhà đến trường.
Quay đầu nhìn thấy Mạnh Hồi vẫn ở đó đợi cậu ấy, vội kìm lại giọt nước mắt trực trào.
Chờ hốc mắt không còn nóng nữa, mới xoay người trở về trường học.
Vào cổng trường, cậu ấy im lặng, Mạnh Hồi cũng im lặng.
Chỉ nghịch nghịch vòng tay, vẫn cảm thấy quá quý.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây