Thấy hai người bọn họ lẩm nhẩm lầm nhầm cái gì đó, bà ấy đi đến trước mặt, hỏi: “Hai người các người đang mưu đồ đại sự bí mật quốc gia gì đó?”
“Tố Hoa?”
Thẩm Triệu Đình ngẩng đầu lên, ý cười bên trong mắt vẫn chưa rút đi.
Trước kia ông ấy thường không thích cười, bây giờ có cháu trai cháu gái rồi thì đã thay đổi, mặc dù trông mặt cứng đờ, nhưng đôi mắt lại có thể biểu lộ cảm xúc.
“Bọn ta đang thương lượng về việc đi thăm mấy lão chiến hữu, sao bà lại rảnh rỗi ở đây thế?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây