Hạ Ngôn Hi nhìn chằm chằm vào hợp đồng mua nhà, nhất thời không phản ứng lại: “Làm sao cậu biết được số chứng minh thư của tôi?”
“Trước khi học đại học, cậu đi làm chứng minh thư, là tôi đi cùng cậu.” Trí nhớ của Quý Triệu Lâm rất tốt, chỉ nhìn một lần là nhớ, sau khi nhớ rồi, sau này cũng sẽ không quên.
Hạ Ngôn Hi: “...”
Trong một khoảng thời gian ngắn, Hạ Ngôn Hi không nói nên lời.
Ôn Nhiên đột nhiên cảm thấy lần này đi rất có giá trị, ít nhất thì là người ăn dưa tuyến đầu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây