Thấy đối phương mặc đồng phục màu lục, cách nói năng, cử chỉ đều là người có bối cảnh, cô ta thử thăm dò: “ Xin lỗi, hay là cứ như vậy đâm lao phải theo lao đi, dù sao anh ngồi giữa hai nữ đồng chí cũng sẽ rất xấu hổ.”
Thẩm Nam Chinh mặc không đổi sắc nói: “Tôi không xấu hổ.”
Kim Bảo Li: “_(:з)∠)_”
Nguyễn Linh ngại nói với anh ba, chỉ ở một bên xen miệng nào: “Kim Bảo Lị, vị trí là do cô bán cho người ta.”
Ôn Nhiên đứng lên: “Đồng chí Thẩm, anh đừng làm khó dễ Bảo Lị.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây