"Năm nay chắc sẽ là một mùa đông khó khăn."
Vừa dứt lời, hai người rẽ qua một khúc ngoặt nhỏ trên đường, ngay khi vừa rẽ, Tô Mi đã thấy một bóng dáng lạnh lùng trong làn gió tuyết mờ mịt đang bước về phía mình.
Là Hoắc Kiến Quốc, anh ra ngoài tìm cô.
Với đôi chân dài của mình, Hoắc Kiến Quốc chỉ vài bước đã đến trước mặt Tô Mi. Đôi mắt anh sắc bén như lưỡi dao, nhìn thẳng vào Tô Mi, giọng nói lạnh lùng như băng giá:
"Tô Mi, cô thật là hết thuốc chữa, tại sao lại đi trộm đồ nữa? Tháng trước tôi vừa phải bồi thường tiền cho mọi người trong khu tập thể. Hai tháng nay tôi đều mua rau về, sao cô lại đi trộm? Nếu không phải vì cô là phụ nữ thì ông đây thật sự muốn tát chết cô rồi."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây