“Mộc Lan, em đừng cản tôi, hôm nay tôi phải đánh chết tên súc sinh này, để nó không còn uy hiếp em nữa. Tần Phóng vùng vẫy vẫn muốn đánh.
Có Mộc Lan cản trở, cuối cùng Lư Khải cũng tìm được cơ hội bò dậy, anh ta cài thắt lưng, đi đến trước mặt Tần Phóng, giơ chân đá vào ngực Tần Phóng, đá anh ấy bay ra ngoài.
Sau đó, Lư Khải ôm khuôn mặt bị đánh đỏ, đi đến trước mặt Tần Phóng, giẫm anh ấy xuống đất, rồi ngồi xổm xuống, để lộ ra nụ cười mỉa mai và thích thú: “Chỉ có những tên ngốc như mày mới bị đàn bà đùa bỡn trong lòng bàn tay thôi.
Tao uy hiếp cô ta ư? Xin lỗi đi, cô ta là cái thá gì mà đáng để tao uy hiếp, là cô ta ngày ngày liếc mắt đưa tình, ve vãn quyến rũ tao.
Mộc Lan, cô lại đây nói cho tên này biết, tôi có uy hiếp cô không.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây