Khi trả lại, anh ta cúi người chín mươi độ nói: "Viện trưởng Tô, xin lỗi, chúng tôi làm việc không cẩn thận, đã làm tổn thương cô."
"Viện trưởng Tô, lần này chúng tôi đã đắc tội với cô, mong cô lượng thứ." Người đàn ông trung niên cũng xin lỗi, ông ta vốn định giả vờ không có ở đây để trốn tránh, nhưng nghe nói nếu không đến sẽ phải đích thân đến nhà, nên ông ta lại đến.
Đã đến rồi, thì cứ xin lỗi, tránh tiếp tục mất mặt ở cửa Cục An ninh.
Chỉ có Trần Mỹ Linh rõ ràng là không cam tâm, cô ta không cúi đầu cũng không nhìn Tô Mi, mắt nhìn lên trời như thể không thấy ai, nói một câu mơ hồ và kiêu ngạo: "Xin... lỗi!"
"Cục trưởng Lâm, xem ra lời xin lỗi của các anh không có thành ý, có lẽ các anh vẫn nghi ngờ chúng tôi có tội, thôi, bố, chú Phùng, chúng ta vẫn nên tự thú, đến Cục ngồi đi." Tô Mi mượn oai hùm, cũng ngẩng cao đầu đi vào Cục An ninh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây