"Vấn đề lớn đấy." Hoắc Kiến Quốc đáp, anh nhìn chằm chằm vào mắt Tô Mi, nghiêm túc nói: "Nếu em không chữa khỏi bệnh cho cậu bé, người nhà bệnh nhân quay lại cắn em một cái, tố cáo em, đó là chuyện mất đầu đấy, em có hiểu không?
Tiền tiền tiền, tiền gì em cũng dám lấy!
Còn nữa, lúc nào em cũng nói vài năm nữa vật giá tăng vọt, lúc nào cũng nói kinh tế mở cửa, khắp tổ quốc đều là vàng, nói như em nắm rõ tình hình tương lai vậy.
Anh thừa nhận em ở một số phương diện rất xuất sắc, nhưng kiêu binh ắt bại, em không thể vì em đã đạt được thành tích ở một số phương diện mà cho rằng mình cái gì cũng nhìn thấu được."
Nghe Hoắc Kiến Quốc nói, Tô Mi cúi đầu, nghĩ thầm cô quả thật nắm chắc sự phát triển tình hình tương lai.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây