Nếu không phải vì trút giận cho cô, tôi có cần phải như vậy không?
"Em biết là vì em, cho nên em vẫn luôn ở bên cạnh anh, nhưng mà không thể chậm trễ kỳ thi buổi chiều, em phải chạy về khoa Vật lý bên kia, anh cố nhịn một chút, em phải đi đây!" Mộc Lan vừa nói chuyện, vừa giơ tay vỗ vỗ Lư Khải.
Sau đó cô ta nhìn thoáng qua đồng hồ, phát hiện thời gian thi thật sự sắp đến, không kịp nói chuyện với Lư Khải, co cẳng định chạy.
Mắt thấy mình chịu uất ức lớn như vậy mà Mộc Lan chỉ nhớ đến kỳ thi, Lư Khải không vui, anh ta giữ chặt Mộc Lan: "Cô cho rằng súc miệng rồi là không sao à? Vậy được, chúng ta hôn một cái, chứng minh cô không ghét bỏ tôi thì cô có thể đi!"
"Em không ghét bỏ anh!" Mộc Lan ra sức giãy dụa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây