Nếu chủ nhiệm Giả biết giá trị của tài liệu, không chừng sẽ tìm cách báo cho kẻ đứng sau.
Chỉ cần đối phương có hành động, sẽ có lúc để lộ sơ hở.
Dù nghe Tô Mi nói tài liệu quan trọng, chủ nhiệm Giả vẫn không chịu nhượng bộ: “Nếu là thứ quan trọng như vậy, cô nên tự mình bảo quản cho tốt, mang theo bên mình vứt lung tung, mất rồi thì trách ai?
“Chủ nhiệm Giả đúng không? Tằng Thịnh Cường lúc này cắt ngang lời chủ nhiệm Giả: “Nếu mọi chuyện đều có thể đoán trước, phòng ngừa được hết thì đâu cần đến cảnh sát chúng tôi. Bất kỳ công dân nào bị tổn thất về tài sản đều có thể đến báo án. Hiện tại tôi đang giúp người báo án điều tra, mong ông đừng cản trở công việc bình thường của chúng tôi.
“Tôi có cản trở gì đâu! Chủ nhiệm Giả lắc đầu nguầy nguậy: “Tôi là thầy chủ nhiệm của trường, phụ trách kỷ luật học đường, chuyện đã kinh động đến cảnh sát, tôi không đến xem sao được?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây