Đúng là bịt tai trộm chuông – chối bay chối biến, Tô Mi cũng lười nói nhảm, cô nhìn thẳng vào mắt Mộc Lan, thẳng thắn nói: “Bởi vì ngoài cô ra, không ai có hiềm khích với tôi, dù cô có thừa nhận hay không, tôi đều có thể khẳng định chuyện này là do cô làm.
Hợp đồng quy định bồi thường gấp năm lần, tôi đã rất nhân từ, chỉ lấy gấp đôi, chắc cũng chỉ hơn một trăm đồng.
Bạn học Mộc có thời gian ở đây làm ầm ĩ, chi bằng nhanh chóng liên hệ với gia đình, sớm chuẩn bị tiền bồi thường đi.
“Tôi lấy đâu ra tiền, tất cả số tiền tôi đều dùng để sửa sang căn nhà rồi, bây giờ tôi sống ở ký túc xá, ăn uống đều ở nhà ăn, ngay cả bát mì thường ở quán cơm quốc doanh tôi cũng không ăn nổi. Mộc Lan vừa nói vừa khóc, cô ta khóc lóc cầu xin Tô Mi: “Tôi xin cô, tha cho tôi lần này nữa đi?
Câu trả lời Mộc Lan nhận được là tiếng cười lạnh của Tô Mi: “Xin lỗi, tôi đến đây để học, không phải để tha mạng!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây