Nhìn thấy Tô Mi, người đàn ông gượng cười.
“Anh? Tô Mi chỉ tay vào Hoắc Kiến Quốc: “Đến rồi sao anh không vào trong, em còn tưởng anh thật sự nhẫn tâm, đến nhìn cũng không thèm nhìn nữa chứ! Lúc em đi anh không nói là sẽ đến, vậy mà lại lén lút theo ra sân bay, anh làm gì vậy? Người ta đã đi rồi, anh chắc không gặp được nữa đâu.
“Không gặp ai cả, anh chỉ nhớ em, đến đón em thôi. Hoắc Kiến Quốc bước đến trước mặt Tô Mi, nắm tay cô đi ra ngoài.
Hai người đi bộ dọc theo đường lớn về phía trung tâm thành phố, đi rất lâu.
Trên đường gặp xe buýt, Tô Mi cũng không gọi, cứ thế cùng Hoắc Kiến Quốc tiếp tục đi bộ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây