Thấy vậy, Tô Mi vội vàng chạy đến đỡ lấy tay anh.
Nắm chặt tay Tô Mi, Hoắc Kiến Quốc từng bước đi đến trước mặt Hoắc Phú Quý, nhìn thẳng vào mắt ông ấy hỏi: “Phiền ba nói lại lần nữa được không?
“Kiến Quốc à! Hoắc Phú Quý đứng dậy, nắm lấy tay Hoắc Kiến Quốc rồi bật khóc: “Ba xin lỗi con, ba xin lỗi con!
“Con không phải con ruột của ba mẹ? Thấy Hoắc Phú Quý không nói, Hoắc Kiến Quốc lại nhìn sang Lưu Thúy Vân, ánh mắt vô cùng kiên định.
Đến lúc này, Lưu Thúy Vân biết không thể giấu được nữa, bỗng nhiên cười khẩy: “Phải, con không phải con ruột, nhưng thì sao? Là ba ruột của con không cần con nữa, tự tay đưa con cho mẹ. Mẹ nuôi con lớn là mẹ sai à? Để nuôi con ăn học, hai đứa con trai ruột của mẹ còn chẳng được học hành tử tế, mẹ dành hết cơ hội cho con. Dù không phải con ruột, cả đời này con cũng phải hiếu thuận với mẹ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây