Tô Mi chưa nghĩ rõ ràng mình sẽ viết gì, nhưng vừa viết đã tràn đầy cả vài trang giấy.
Trước kia, Tô Mi không thấy việc viết thư có gì đặc biệt, nhưng sau khi thường xuyên trao đổi thư từ với Hoắc Kiến Quốc, cô mới dần dần hiểu ra vì sao những người xưa lại yêu thích việc viết thư đến vậy.
Bởi vì giấy mỏng mà tình sâu, thư sẽ mang theo nỗi nhớ của người yêu, bay về phía cô, và cô cũng có thể biến những nỗi nhớ thành từng chữ viết, gửi đến nơi xa xôi.
Cuối cùng cô cũng hiểu được sự lãng mạn trong thơ ca.
Trước kia, xe ngựa và thư tín đều rất chậm, vì vậy một đời chỉ đủ yêu một người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây