"Chị có thể làm được mà." Lý Thục Phân vừa nghe Tô Mi nói không cần mình làm việc nữa, lập tức có chút bối rối. Chỉ khi bận rộn cô ấy mới cảm thấy mình có giá trị, không phải là gánh nặng của Tô Mi.
Tô Mi thở dài, nhìn Lý Thục Phân nói: "Chị dâu cả, chị Tố Hoa cũng giống như chị lúc mới đến đây, cũng cảm thấy bản thân vô dụng, là gánh nặng, nếu không cho chị ấy làm việc gì thì chị ấy sẽ không yên tâm.
Bây giờ chị làm quần áo đã kiếm được rất nhiều tiền rồi, số tiền kiếm được còn chia cho em một phần nữa, cho nên bây giờ chị hoàn toàn có thể dựa vào chính mình để sống, nên hoàn toàn không cần phải có gánh nặng trong lòng.
Làm quần áo quan trọng hơn nhiều so với những việc khác, chỉ đưa đón con cái, giặt giũ nấu cơm thôi cũng đã tốn rất nhiều thời gian rồi, chị không thể ngày nào cũng làm việc dưới ánh đèn được, mắt sẽ bị hỏng mất.
Chị Tố Hoa đến cũng đúng lúc, giao cho chị ấy làm những việc này, thì chị sẽ có nhiều thời gian hơn để may quần áo, chị ấy cũng có thể yên tâm ở lại, chẳng phải là vẹn cả đôi đường sao?"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây