Nhưng chẳng ai trong phòng chịu ra ngoài, Lưu Thúy Vân cũng không muốn cho Tô Mi cơ hội kiểm tra Thu Thu:"Cháu gái tôi đã chết rồi, cô đừng đến đây làm bẩn đường luân hồi của con bé nữa, cô kiêu căng, học đại học, làm bác sĩ, thật đáng tự hào.
Thu Thu không cần tiếp xúc với người như cô, con bé đầu thai làm con gái, phải trưởng thành tử tế, kết hôn và nuôi dạy con cái, sống một đời hoàn hảo.
Nó không thể học theo cô làm điều xấu… Ôi Thu Thu đáng thương của bà, sao cháu lại ra đi như thế này, để bà sống sao nổi đây?"
Vừa nói, Lưu Thúy Vân vừa khóc nức nở, đôi mắt sưng đỏ như bóng đèn, nhìn bà ta có vẻ thực sự đau khổ, không hoàn toàn giả vờ.
Người không đồng ý để kiểm tra vết thương trên trán của Thu Thu là bà ta, nhưng người khóc lóc thảm thiết khi thấy con bé mất cũng là bà ta, đúng là một con người phức tạp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây