Hở ra là bỏ đi, hở ra là về nhà mẹ đẻ, tôi chỉ là lỡ tay làm rơi bát thôi, sao cô ta phải làm ầm ĩ lên như vậy, Kiến Quốc, con không được đuổi theo, nhà họ Hoắc chúng ta không chứa nổi người con dâu như vậy.
“Cái bát đó là vô tình làm rơi, hay là cố tình ném trước mặt Tô Mi, con không mù, con nhìn thấy hết, mẹ, tại sao mẹ lại không muốn chúng con sống tốt? Nhà họ Tô không giống nhà chị dâu cả đâu, nếu Tô Mi muốn ly hôn, mấy người anh trai của cô ấy sẽ giơ hai tay tán thành, chẳng lẽ mẹ nhất định phải ép con ly hôn mới hài lòng sao? Hoắc Kiến Quốc nhìn Lưu Thúy Vân với ánh mắt thất vọng, nhưng vẫn không do dự mà đuổi theo.
“Mẹ, mẹ!
“Mẹ!
Lúc Hoắc Kiến Quốc bước ra khỏi sân, bên trong đột nhiên vang lên mấy tiếng kinh hô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây