Nhưng việc họ đau lòng, không liên quan gì đến Tô Mi, cô nhìn Mộc Lan đang khóc nức nở, nói: “Làm ơn cất mấy giọt nước mắt rẻ tiền của cô đi, tôi không phải đàn ông, sẽ không thương hoa tiếc ngọc khi thấy cô khóc đâu. Là bạn của cô mỉa mai tôi trước, sau đó cô lại âm thầm châm chọc tôi, đừng có làm như hai người bị oan ức lắm vậy.
“Nhưng tôi đã xin lỗi cô rồi mà! Mộc Lan cúi đầu nói, vẻ mặt như thể bị oan ức tày trời.
“Cô có chắc đó là lời xin lỗi không? Tô Mi nhướn mày.
Mộc Lan kiên quyết nói: “Đương nhiên là vậy.
“Được, vậy tôi cũng xin lỗi cô! Tô Mi liếc nhìn khuôn mặt Mộc Lan, thành khẩn nói: “Xin lỗi, đồng chí Mộc Lan, đều tại tôi nói thẳng, nói thẳng mặt cô giống như cái mông, đều là lỗi của tôi, thật xin lỗi! Đồng chí Mộc Lan rộng lượng như vậy, chắc sẽ không từ chối lời xin lỗi của tôi đâu nhỉ?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây