Nước mắt lưng tròng, như mặt hồ xuân lay động trước gió, ánh nhìn chất chứa sự bất lực, yếu đuối, như chim non bị thương khiến người ta muốn dang tay che chở.
Tô Mi nhìn mà thấy xót xa, thầm khen ngợi, thì ra mắt biết nói là như vậy.
Mộc Lan làm vậy không phải vì có ý gì với Hoắc Kiến Quốc, mà là cô ta biết vẻ đẹp của mình dễ khiến đàn ông động lòng, nên khi nói chuyện với bất cứ người đàn ông nào, cô ta đều vô thức bày ra vẻ đáng thương.
Lúc trước, Mộc Lan chỉ cần rơm rớm nước mắt, người đàn ông nhìn thấy sẽ đứng ra bênh vực cô ta.
Hôm nay, cô ta đã đánh giá cao sức hút của mình, ánh mắt Hoắc Kiến Quốc chưa từng nhìn về phía cô ta, mà luôn dõi theo Tô Mi với vẻ mặt lo lắng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây