Tô Mi nhìn sắc mặt cô bé, đưa tay bắt mạch, cau mày, nhìn lướt qua những túp lều xung quanh, nói: “Cô bé này không thể chịu đựng được nửa tiếng đâu, đi tìm cho tôi một bộ dụng cụ cấp cứu và một chiếc lều trống, vết thương của cô bé này cần được xử lý tại chỗ.
Trên đường đến đây, Tô Mi đã gặp một số bác sĩ, cô biết họ có mang theo bộ dụng cụ cấp cứu phẫu thuật.
“Này, mấy người là ai, đừng có cản trở chúng tôi cứu người, mấy người là ai? Vị bác sĩ đã bỏ đi lúc nãy, không biết từ lúc nào đã quay lại.
Lúc này Tô Mi mới nhìn rõ mặt của vị bác sĩ kia, cô không khỏi nheo mắt, quả nhiên là oan gia ngõ hẹp.
Người bác sĩ nam này chính là con trai của viện trưởng bệnh viện huyện, tên là Lưu Khải, người đàn ông ngạo mạn, hống hách như thể mình là ông trời con.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây