Tuy nhiên, cô chắc chắn không có sức lực để tiếp tục dây dưa với Hoắc Kiến Quốc, vùng ra khỏi vòng tay anh, nghiêng đầu sang một bên tiếp tục cố gắng ngủ.
Chẳng mấy chốc, cô lại bị Hoắc Kiến Quốc kéo trở lại, nhưng ít ra anh cũng không còn sàm sỡ cô nữa, chỉ ôm cô ngủ.
Sáng hôm sau, trời vẫn mưa không ngớt, cứ thế rơi mãi không thôi.
Nửa đêm không ngủ được, sáng sớm sau cơn mưa, Tô Mi lại thấy ngủ rất ngon, dù sao hai người đều đang nghỉ ngơi cũng không vội về, cứ nằm ngủ nướng tiếp.
Mãi đến gần trưa, Hoắc Kiến Quốc mới vừa hát vừa thức dậy: “Hùng dũng oai vệ, vượt sông Áp Lục...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây