“Đó là điều đương nhiên. Tô Mi tự tin, cô vốn là học bá, thi đại học chẳng phải chuyện gì khó.
Nhưng Hoắc Kiến Quốc lại có chút phiền muộn, mặt anh tràn đầy vẻ thất vọng: “Đợi em lên đại học, sẽ phải rời khỏi đây. Học đại học mất ít nhất ba năm, nhiều thì năm năm, chúng ta phải xa nhau một khoảng thời gian dài.
“Không nỡ để em đi sao? Tô Mi cười hỏi.
Hoắc Kiến Quốc véo nhẹ má cô, trừng mắt rồi thở dài: “Đương nhiên là không nỡ rồi!
“Vậy em không đi nữa! Không hiểu sao, Tô Mi biết rõ, nếu cô nói không đi, Hoắc Kiến Quốc nhất định sẽ không đồng ý.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây