“Tuyệt quá! Sư phụ, thầy yên tâm, em nhất định sẽ học hành chăm chỉ, không làm thầy mất mặt! Nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt Tô Mi như làn sóng lăn tăn trên mặt nước.
Hoắc Kiến Quốc bước vào, bắt gặp đúng lúc Tô Mi cười tươi như hoa. Nụ cười của cô rực rỡ, tỏa ra sức cuốn hút mãnh liệt, khiến anh cũng không khỏi mỉm cười theo.
Trong lòng anh dâng lên một cảm giác kỳ lạ. Từ ngày nhìn rõ khuôn mặt Tô Mi, anh đã khắc ghi hình ảnh ấy, thỉnh thoảng lại hiện lên trong tâm trí.
Mỗi cử chỉ, mỗi nụ cười của cô đều ẩn chứa một ma lực khiến trái tim anh rung động.
Hoắc Kiến Quốc mang cơm trưa đến cho Tô Mi và Tần Chính Đình. Ngay ngày đầu tiên trở về, anh đã được Trần Dịch Long gọi đến, bày sẵn một bàn tiệc thịnh soạn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây