“Sợ là anh không muốn sống nữa rồi!
“Không phải em nói, quá... quá thoải mái sao? Hoắc Kiến Quốc thầm nghĩ, hẳn là anh sẽ không nghe lầm.
Đến rốt cuộc là thoải mái cái gì Tô Mi cũng không tiện giải thích với Hoắc Kiến Quốc, cô chỉ có thể thử qua loa cho qua: “Thoải mái thì thoải mái, nhưng chuyện này phải có chừng mực, rượu ngon tuy ngon, nhưng đừng nên tham uống nhé!
“Anh chính là tham uống, may là có rượu của ông nội, thậm chí anh còn muốn uống tiếp ba bát! Nếu không phải rượu ngon kia, Hoắc Kiến Quốc còn không biết phải bao lâu với có thể được việc với Tô Mi.
Mặc kệ Hoắc Kiến Quốc có nói cái gì, Tô Mi không thể tiếp tục với Hoắc Kiến quốc nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây