Tô Mi không ngờ Hoắc Kiến Quốc lại nói như vậy, cô liếc nhìn anh một cái, nghĩ bụng xem anh sợ hãi đến mức nào mà giờ đây lại có thể ăn nói khéo léo đến vậy.
Nghe xong lời giải thích của Hoắc Kiến Quốc, sắc mặt của Tô Huyền Hồ cũng trở nên dễ chịu hơn một chút. Ông ấy nhìn qua những thức ăn mà Tô Mi và Hoắc Kiến Quốc mang đến, không vui lắc đầu:
“Đến thì đến, sao lại mang nhiều đồ đạc thế này về nhà. Để người ta nhìn thấy, lại nói cháu lấy đồ nhà chồng về cho nhà mẹ đẻ, danh tiếng không tốt!
“Danh tiếng của cháu có khi nào tốt đâu? Tô Mi liếc mắt trách móc Tô Huyền Hồ, rồi bước tới trước mặt Tô Huyền Hồ nhặt cái ấm trà sứ từ dưới đất lên, lau sạch và đặt lại lên bàn.
Chỉ một hành động đơn giản như vậy mà khiến Tô Huyền Hồ lại nhìn Tô Mi thật lâu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây