Thôi vậy, ngủ thôi.
Tô Mi có thói quen cuộn tròn mình trong chăn như một cái kén. Nhìn thấy cô cuốn kín chăn lại, Hoắc Kiến Quốc khẽ nhắc:
“Chúng ta đang ở quê, trong phòng chỉ có một cái chăn thôi đấy.
Ý là nếu cô một mình cuộn hết chăn để ngủ, thì anh sẽ phải nằm co ro, lạnh lẽo bên cạnh mà chịu rét.
Nghe anh nói, Tô Mi khựng lại, rồi lặng lẽ trải chăn ra. Cô hơi do dự, không phải vì lo Hoắc Kiến Quốc sẽ làm gì, vì từ sau lần cô từ chối chuyện động phòng, anh cũng không nhắc lại. Chủ yếu là cô sợ mình ngủ không yên, lại vô tình lọt vào vòng tay anh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây