Ngay lúc cô hít hít mũi, tiếp tục bước đi thì Hoắc Kiến Quốc đuổi kịp, anh không cài cúc áo khoác, nhẹ nhàng dang tay ôm Tô Mi vào lòng.
“Làm... làm gì vậy? Vừa thốt ra câu hỏi, Tô Mi nhớ đến lần trước khi cô hỏi câu này, Hoắc Kiến Quốc đã trả lời một cách đầy ẩn ý, trên mặt không khỏi nóng bừng.
Cơn nóng này đến thật đúng lúc, khuôn mặt mũm mĩm của Tô Mi vốn đã lạnh cóng, chút hơi ấm này khiến cô cảm thấy ấm áp hơn một chút.
Hoắc Kiến Quốc bên cạnh vẫn lạnh lùng như cũ: “Ôm như vậy cho ấm, nếu không lát nữa cô sẽ bị cảm đấy.
Tuy Hoắc Kiến Quốc không béo, nhưng anh cao lớn, vạm vỡ, Tô Mi thấp hơn anh hẳn một cái đầu, được anh ôm trọn trong lòng, quả nhiên cảm giác lạnh lẽo đã bị xua tan đi phần nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây