Hoắc Kiến Quốc đi theo sau Tô Mi một lúc, bỗng nhiên anh vượt lên trước mặt cô, nói:
“Đi theo dấu chân của tôi.
Ban đầu Tô Mi không hiểu tại sao phải làm như vậy, cô ở hiện đại là người miền Nam, rất ít khi nhìn thấy tuyết.
Đợi đến khi cô giẫm chân lên dấu chân dài của anh, mới biết thì ra đi như vậy sẽ không bị trơn trượt.
Cứ như thế, Hoắc Kiến Quốc đi trước giẫm chân tạo thành dấu, Tô Mi theo sau, hai người chậm rãi, một trước một sau, đi bộ gần nửa tiếng đồng hồ mới đến quân khu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây