Hoắc Kiến Quốc ngẩn người năm giây, sau đó sắc mặt tối sầm lại, quát khẽ:
“Tô Mi, rốt cuộc cô muốn làm gì?
“Tôi không muốn làm gì cả, chỉ là không đứng vững bị ngã thôi, anh tin không? Đầu gối Tô Mi đập vào thành giường, nước mắt lưng tròng đáp lời Hoắc Kiến Quốc.
Nhưng Hoắc Kiến Quốc rõ ràng là không tin:
“Cô nghĩ xem tôi có tin hay không? Tô Mi, dù sao cô cũng là con gái, hết lần này đến lần khác chủ động như vậy, bị từ chối rồi, cô không thấy ngại ngùng sao? Tại sao phải tự hạ thấp mình như vậy? Chẳng lẽ cô thật sự không sợ tôi làm gì cô, làm cô chịu thiệt sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây